Thứ Hai, 19 tháng 11, 2018

Bây giờ mùa lau trắng


Gửi những người chèo đò mải miết giữa sông xưa.
Bây giờ mùa lau trắng phạm văn tiến




Đã mười năm em không gặp lại thầy.
Cũng mười năm chia tay thời thơ ấu.
Chiều nay về bên bến sông thưở ấy.
Đứng lặng nhìn nhành lau trắng đu đưa.
Cơn gió đông gợi ký ức năm xưa.
Lời thầy dạy như vừa qua trang giấy.
Bài học đầu tiên em học ở thầy.
Bài lịch sử kể về Đinh Bộ Lĩnh.
Thầy cũng đã từng một thời là lính.
Vì nhân dân mà chiến đấu quên mình.
Tay phải thầy cũng vì nước hi sinh.
Nét chữ xiêu thầy viết bằng tay trái.
Nay hòa bình với cánh tay còn lại.
Vì chúng em thầy vẫn phải hi sinh.
Viên phấn trắng thầy cầm trên bục giảng.
Thương chúng em nét chữ vẫn thẳng hàng.
Thầy bảo rằng cây lau trắng giữa đồng.
Vẫn kiên trung giữa mùa đông giá buốt.
Lời thầy dạy vẫn đi theo em suốt...
Cả cuộc đời còn lắm những bão dông.
Dẫu cuộc sống không toàn một màu hồng.
Vẫn vững vàng như là hoa lau trắng.
Nay trở lại bên bờ sông xa vắng.
Kính tặng thầy ngàn vạn những bông lau.
18-11-2014
pvtien.style

 Bài viết hữu ích khác 

website hữu ích khác

0 nhận xét:

Đăng nhận xét